Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

Khoảng lặng sau vụ nổ xe trong ngày cưới

Thứ Bẩy, 27/04/2013, 09:56 AM (GMT+7) Dù vài ngày trôi qua nhưng tâm lý chị Ngân vẫn chưa ổn định. Chị không thể ngờ ngày hạnh phúc nhất cuộc đời con gái của mình lại là ngày chị gặp chuyện kinh hoàng như vậy.

Tin Tức, Tin HOT trong ngày được cập nhật liên tục từng giờ tại Tin Tức Trong Ngày

Chú rể vượt lên khó khăn

Nói đến anh Trần Văn Chung, SN 1984, trú tại xã Hiệp Hòa, huyện Kinh Môn, tỉnh Hải Dương, nạn nhân trong vụ nổ mìn sau đám cưới của mình ngày 20/4 thì hầu hết bạn bè, người làng và đồng nghiệp đều nhận xét anh là người hiền lành, giỏi giang và cứng rắn. Cuộc sống của anh Chung từ bé đã chịu nhiều thiệt thòi so với bạn bè cùng trang lứa. Mẹ anh Chung- bà Nguyễn Thị Gắng, SN 1945, là vợ lẽ của bố anh, ông Trần Văn Tợn. Nghe kể lại, khi người vợ qua đời, một mình ông Tợn gà trống nuôi con nhiều năm vất vả. Thương cảnh cô quả của ông, bà Gắng- người đàn bà duyên muộn đã đồng ý về làm vợ ông để cơm nước, đỡ đần và bầu bạn cùng ông.

Ông Tợn đã có 4 người con riêng và sau khi ở với bà Gắng thì có thêm 2 người con nữa  (là anh Chung và một cô con gái). Anh Chung lớn lên trong cuộc sống khốn khó về vật chất nhưng luôn cố gắng vươn lên và học rất giỏi. Tốt nghiệp ĐH đi làm, anh còn học thêm để nâng cao trình độ. Đã có thời gian anh làm tại Hà Nội. Trong khoảng thời gian này anh đã quen biết với Vũ Thị Thúy. Khi chuyển về Bắc Ninh làm việc, anh gặp gỡ người con gái, hiện đã là vợ của anh, chị Vũ Thị Kim Ngân.

Về phía gia đình anh Chung, đáng lý ra đám cưới đã được cử hành vào dịp cuối năm  vì bà Gắng lo ngại ông Tợn đã già, sức khỏe yếu nên muốn con yên bề gia thất. Sau khi đi xem ngày, ông bà quyết định tổ chức đám cưới cho con trai vào ngày 20/4. Vì nhà bác của anh cũng tổ chức đám cưới cho con vào ngày 21/4 nên gia đình anh Chung đã rước dâu sớm và tổ chức đám cưới trọn vẹn chỉ trong buổi sáng 20. Đến 12h, công việc của gia đình anh Chung đã hoàn tất. Phông bạt, bát đĩa được thu dọn và mang sang đám cưới nhà người thân.

Bố mẹ anh Chung đã già yếu nên muốn con sớm yên bề gia thất, vậy mà…

Hãy để quá khứ ngủ yên

Theo lời chị Ngân thì sau 12h ngày 20/4, vợ chồng chị có sang đám cưới nhà người thân. Trong khoảng thời gian đó, điện thoại anh Chung báo nhiều cuộc gọi nhưng chị không thấy anh nghe. Sau đó, bố anh Chung có sang tận nơi gọi con trai về và vợ chồng chị cũng đi về nhà.

Tại đây, chị Ngân thấy Thúy đã ngồi ở ghế và vợ chồng chị ngồi vào tiếp khách. Nhà chị lúc này chỉ có Thúy, bố mẹ chồng, vợ chồng chị và cô em gái chồng đang ở cữ bế con nằm trong gian buồng. Tuy nhiên, Thúy không hỏi han gì đến chị mà chỉ nói chuyện với anh Chung. Bố mẹ chị cũng ngồi gần đó. Biết ý, chị đi vào trong buồng nói chuyện với cô em chồng và bế cháu. Khoảng 17h30, chị nghe tiếng Thúy chào bố mẹ chị để ra về và còn nói: “Cháu có chuyện muốn nói riêng với anh Chung”. Khi hai người đi ra cổng vài phút thì chị nghe tiếng nổ lớn. Chị chạy ra ngoài cửa thì khói mù mịt, Thúy bị bắn ra xa còn anh Chung nằm dưới đất với vết thương khắp mặt và ổ bụng. Ngay lập tức hai người được đưa đi cấp cứu nhưng Thúy đã tử vong còn anh Chung được đưa lên BV Đa khoa huyện Kinh Môn cấp cứu rồi chuyển lên BV tỉnh Hải Dương. Do vết thương quá nặng nên anh Chung được đưa lên BV Việt Đức, Hà Nội. Ca phẫu thuật kéo dài nhiều giờ đồng hồ đã thành công, cứu được mạng sống của anh Chung.

Dù vài ngày trôi qua nhưng tâm lý chị Ngân vẫn chưa ổn định. Chị không thể ngờ ngày hạnh phúc nhất cuộc đời con gái của mình lại là ngày chị gặp chuyện kinh hoàng như vậy. Ngồi bên người thân, vẻ mặt chị thẫn thờ, lo lắng còn tay xoay xoay chiếc nhẫn cưới trên tay. Chị cho biết, trong lúc bối rối, chị chỉ kịp vơ mấy chiếc nhẫn là của hồi môn của bố mẹ và người thân trao tặng trong ngày cưới mang lên đây, phòng lúc nhỡ còn đem bán….

Cũng theo lời kể của chị Ngân thì trong thời gian chị và anh Chung yêu nhau, đã có lần anh Chung nói về Thúy, một cô gái người huyện Mỹ Đức, Hà Nội rất yêu anh và hiện giờ vẫn còn yêu anh.

Giờ đây, khi mọi việc xảy ra, thời khắc tưởng chừng tính mạng anh Chung treo đầu sợ tóc cũng đã qua, lòng chị Ngân cũng phần nào vơi đi nỗi lo lắng. Và chắc hẳn, trong tâm trí của chị - một cô dâu mới vẫn còn mang nhiều lắm nỗi ngổn ngang. Hỏi chị rằng, nếu chắc chắn Thúy là người kích mìn gây nổ và dẫn đến hậu quả đau lòng này thì chị có trách giận Thúy không, chị Ngân bần thần trong giây lát rồi thở dài: “Em không nghĩ gì đến trách giận cô ấy. Cô ấy quá dại dột nên mới hành xử như vậy. Hiện tại em chỉ lo cho chồng mình thôi, dù gì cô ấy cũng không còn nữa. Hãy để quá khứ khép lại…”.

Hiện bệnh nhân Trần Văn Chung đã tỉnh táo và đang được các bác sỹ theo dõi bằng chế độ đặc biệt.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét